Anh hùng – Thuonghieudoanhnhan.com https://thuonghieudoanhnhan.com Trang thông tin thương hiệu & doanh nhân Việt Nam Fri, 19 Sep 2025 09:48:46 +0000 vi hourly 1 https://wordpress.org/?v=6.7.2 https://cloud.linh.pro/thuonghieudoanhnhan/2025/08/thuonghieudoanhnhan.svg Anh hùng – Thuonghieudoanhnhan.com https://thuonghieudoanhnhan.com 32 32 Chỉ huy trưởng phường nhảy xuống sông cứu người đuối nước https://thuonghieudoanhnhan.com/chi-huy-truong-phuong-nhay-xuong-song-cuu-nguoi-duoi-nuoc/ Fri, 19 Sep 2025 09:48:42 +0000 https://thuonghieudoanhnhan.com/chi-huy-truong-phuong-nhay-xuong-song-cuu-nguoi-duoi-nuoc/

Chiều ngày 31/7, một sự việc hy hữu và đầy cảm động đã xảy ra tại khu vực cầu Sông Mãng, thuộc phường Thục Phán. Đồng chí Nông Văn Nghị, Ủy viên Ban Thường vụ Đảng ủy, Chỉ huy trưởng Ban Chỉ huy Quân sự phường Thục Phán, trên đường đến trụ sở làm việc, đã tình cờ phát hiện một người đang gặp nguy hiểm tại khu vực đầu cầu.

Đồng chí Nông Văn Nghị.
Đồng chí Nông Văn Nghị.

Khi phát hiện người bị đuối nước, đồng chí Nghị không ngần ngại, lập tức lao mình xuống dòng nước dữ để thực hiện việc cứu người. Với tinh thần trách nhiệm cao và lòng quả cảm của một người lính, anh Nghị đã nhanh chóng tiếp cận người gặp nạn và dìu người này lên bờ một cách cẩn thận.

Khi người nạn nhân được đưa lên bờ, họ đã rơi vào tình trạng bất tỉnh, không còn phản ứng và có dấu hiệu ngưng thở. Không chần chừ, anh Nghị đã ngay lập tức tiến hành các biện pháp sơ cứu, bao gồm ép tim ngoài lồng ngực và hô hấp nhân tạo. Sau khoảng 5 phút kiên trì nỗ lực, nạn nhân đã dần hồi tỉnh, mở ra một kết thúc có hậu cho sự việc.

Sự việc này đã gây được sự chú ý và cảm phục rộng rãi từ người dân và các cấp chính quyền. Theo xác minh, nạn nhân được biết đến là Nông Văn Doanh, sinh năm 1991, trú tại xóm Vò Đạo, Bế Triều, xã Hoà An. Rất may mắn là hiện tại sức khỏe của anh Doanh đang dần ổn định trở lại, và sự can thiệp kịp thời của đồng chí Nghị đã giúp anh vượt qua cơn nguy hiểm.

Qua sự việc này, một lần nữa khẳng định sự tận tâm và trách nhiệm của đội ngũ cán bộ, đảng viên trong việc bảo vệ và giúp đỡ người dân. Hành động dũng cảm và kịp thời của đồng chí Nông Văn Nghị đã để lại ấn tượng sâu sắc và là tấm gương sáng để nhiều người học hỏi.

]]>
Anh trai hy sinh ở Quảng Trị, 2 người con truy tìm mộ 52 năm không ngơi https://thuonghieudoanhnhan.com/anh-trai-hy-sinh-o-quang-tri-2-nguoi-con-truy-tim-mo-52-nam-khong-ngoi/ Wed, 13 Aug 2025 21:20:06 +0000 https://thuonghieudoanhnhan.com/anh-trai-hy-sinh-o-quang-tri-2-nguoi-con-truy-tim-mo-52-nam-khong-ngoi/

Hai ông Phan Nho Thắng (67 tuổi) và Phan Thái Bình (61 tuổi, cùng trú xã Đức Thịnh, tỉnh Hà Tĩnh) đã embark vào một hành trình đầy thử thách vào những ngày cuối tháng 6, khi nắng hè gay gắt. Họ lặn lội vào vùng rừng phía tây xã Cam Lộ (Quảng Trị) để đến nơi anh trai của họ, liệt sĩ Phan Văn Tần, từng chiến đấu và anh dũng hy sinh.

Đi tìm hình bóng anh trai - Ảnh 9.
Đi tìm hình bóng anh trai – Ảnh 9.

Ông Phan Thái Bình cho biết, gia đình ông đã muốn vào tìm kiếm anh trai từ lâu nhưng chưa có thông tin đầy đủ. “Anh hy sinh trong rừng, biết tìm lại hài cốt là khó nhưng chúng tôi vẫn vào”, ông Bình nói. Ba năm trước, gia đình ông Bình đã kết nối được với một số gia đình khác có liệt sĩ hy sinh trong cùng trận đánh này. Họ đã giữ liên lạc và chia sẻ thông tin về hành trình tìm kiếm.

Cao điểm 597 là khu vực trận đánh năm 1971
Cao điểm 597 là khu vực trận đánh năm 1971

Chiến địa năm xưa là cao điểm 597, nay nằm về phía tây của xã Cam Lộ. Sau hơn một giờ đi xe máy theo đường sản xuất lâm nghiệp, hai ông mất thêm 30 phút leo bộ lên đồi cao. Hành trang mang theo là dĩa cau trầu, trà rượu, hoa quả và giấy áo theo phong tục. Chọn điểm bằng phẳng đặt lễ vật, hai ông ngắt những nhánh hoa rừng để gửi đến các liệt sĩ.

Hai em trai của liệt sĩ Phan Văn Tần (từ trái sang: ông Phan Nho Thắng và Phan Thái Bình) thắp nhang tại khu vực anh mình hy sinh
Hai em trai của liệt sĩ Phan Văn Tần (từ trái sang: ông Phan Nho Thắng và Phan Thái Bình) thắp nhang tại khu vực anh mình hy sinh

Liệt sĩ Phan Văn Tần đã tham gia chiến đấu và anh dũng hy sinh tại đây vào ngày 16-6-1971, sau ba năm nhập ngũ. Cùng tham gia trận đánh này còn có nhiều liệt sĩ khác, và cùng chung một tâm nguyện của các gia đình cho đến nay chưa thành hiện thực: đó là tìm thấy hài cốt liệt sĩ.

Hái cánh hoa rừng viếng anh linh các anh hùng liệt sĩ ở cao điểm 597 năm xưa
Hái cánh hoa rừng viếng anh linh các anh hùng liệt sĩ ở cao điểm 597 năm xưa

Tại khu vực này, từ thông tin các cựu chiến binh, lực lượng quân sự tỉnh Quảng Trị đã nhiều lần tìm kiếm nhưng chưa có kết quả. Ông Bình cho biết gia đình vẫn tiếp tục hành trình tìm kiếm anh trai khi có thêm thông tin mới.

Ông Phan Nho Thắng - em trai liệt sĩ - thắp hương tại nghĩa trang liệt sĩ Cam Chính
Ông Phan Nho Thắng – em trai liệt sĩ – thắp hương tại nghĩa trang liệt sĩ Cam Chính

Điểm cao 597 và khu vực xung quanh hiện trở thành rừng sản xuất của người địa phương. Lấp ló sau các quả đồi là các trụ điện và đường dây 500kV. Giữa màu xanh của rừng và ánh sáng của dòng điện hôm nay là máu xương của những người đã ngã xuống vì độc lập, tự do của Tổ quốc.

Lễ vật đầy đủ vật phẩm và giấy báo tử mang từ quê hương Hà Tĩnh vào chiến trường năm xưa
Lễ vật đầy đủ vật phẩm và giấy báo tử mang từ quê hương Hà Tĩnh vào chiến trường năm xưa

Câu chuyện của hai ông Phan Nho Thắng và Phan Thái Bình là một trong nhiều câu chuyện về các gia đình liệt sĩ đang tìm kiếm hài cốt của người thân. Hành trình tìm kiếm này không chỉ là về việc tìm thấy hài cốt, mà còn là về việc kết nối quá khứ và tôn vinh những người đã ngã xuống vì Tổ quốc.

Dưới chân cao điểm 597
Dưới chân cao điểm 597

Đối với những gia đình liệt sĩ, hành trình tìm kiếm hài cốt là một hành trình đầy cảm xúc và ý nghĩa. Họ hy vọng rằng, thông qua việc tìm kiếm hài cốt, có thể kết nối được với quá khứ và thể hiện lòng biết ơn đối với những người đã hy sinh vì Tổ quốc.

Lá thư viết vội gửi đên các anh hùng liệt sĩ hy sinh vì Tổ quốc
Lá thư viết vội gửi đên các anh hùng liệt sĩ hy sinh vì Tổ quốc

Việc tìm kiếm hài cốt liệt sĩ không chỉ là trách nhiệm của các gia đình, mà còn là trách nhiệm của cả xã hội. Thông qua việc tìm kiếm và tôn vinh những người đã ngã xuống, chúng ta có thể thể hiện lòng biết ơn và tôn trọng đối với những người đã hy sinh vì Tổ quốc.

]]>
Ghi nhớ và viết tiếp câu chuyện hòa bình ở Côn Đảo https://thuonghieudoanhnhan.com/ghi-nho-va-viet-tiep-cau-chuyen-hoa-binh-o-con-dao/ Wed, 13 Aug 2025 09:18:44 +0000 https://thuonghieudoanhnhan.com/ghi-nho-va-viet-tiep-cau-chuyen-hoa-binh-o-con-dao/

Côn Đảo – Một Nơi Thiêng Liêng Của Lịch Sử

Là một nhà báo, tôi đã có cơ hội đến thăm nhiều địa danh lịch sử, nhưng Côn Đảo luôn là một nơi đặc biệt. Không cần lời giới thiệu hay sắc màu tô điểm, Côn Đảo đã trở thành một nơi linh thiêng. Chỉ cần một bước chân đặt xuống, một làn gió biển mặn mòi thoảng qua, là đã thấy lòng trùng xuống, tim nhói lên một niềm kính phục và biết ơn vô hạn. Côn Đảo là nơi từng tấc đất, từng nắm cát, từng con sóng cũng mang trong mình một câu chuyện bi hùng về lòng yêu nước, sự hy sinh và niềm tin son sắt vào ngày mai hòa bình.

Ngày 26/7, tôi có cơ hội đặt chân lên đặc khu thiêng liêng này để tham dự Lễ tri ân các anh hùng, liệt sĩ tại Côn Đảo. Cùng hàng trăm đại biểu, người dân, cựu chiến binh và những người con xa xứ trở về, chúng tôi đã dâng nén hương thành kính tại Nghĩa trang Hàng Keo, Nghĩa trang Hàng Dương, những nơi được xem là “bàn thờ Tổ quốc” giữa biển khơi. Không thể diễn tả được cảm xúc của tôi lúc đứng lặng lẽ nghiêng mình trước những ngôi mộ – phần lớn là chưa biết tên – những người con ưu tú của đất mẹ đã ngã xuống trong bóng tối của ngục tù, trong nỗi đau không tên, để góp phần cho ánh sáng tự do được thắp lên cho hôm nay.

Những nén nhang, ngọn nến bập bùng trong gió như là hơi thở của quá khứ vọng về, nhắc nhở chúng ta rằng, để có được những ngày bình yên này, máu xương đã từng đổ xuống biết bao nhiêu. Khi ánh chiều buông xuống, tôi cảm nhận như đất trời lặng im để lắng nghe lời tri ân, để chứng kiến sự tiếp nối thiêng liêng giữa các thế hệ. Những giọt nước mắt âm thầm rơi xuống không chỉ là của nỗi đau, mà còn là của lòng biết ơn và niềm tự hào vô hạn. Bởi vì trong nơi tưởng như là chốn tận cùng ấy, lại chính là điểm khởi đầu của những điều cao cả nhất – tình yêu đất nước, lòng hy sinh vô điều kiện, và khát vọng độc lập, tự do.

Đêm xuống, tôi tham dự chương trình nghệ thuật “Côn Đảo – Bản hùng ca bất tử” – một khúc tráng ca không chỉ kể về quá khứ mà còn lay động trái tim từng người bằng sức mạnh của nghệ thuật, của âm nhạc, của những ký ức chưa bao giờ nguôi ngoai trong tâm thức dân tộc. Dưới vòm trời đầy sao, tiếng nhạc vang lên như tiếng vọng của những linh hồn anh hùng đang trở về.

Tôi đặc biệt xúc động với ca khúc “Viết tiếp câu chuyện hòa bình”, một bài hát không quá ồn ào, nhưng từng câu từng chữ lại đào sâu vào ký ức, gọi dậy bao hình ảnh hào hùng: “Cha ông ta ngày xưa ngã xuống, để cho đời ta ngày sau đổi lấy hòa bình. Giữa khói binh ai cũng nguyện lòng hy sinh… Để cho đất nước yên vui từ đó. Để cho đỏ thắm màu cờ tự do. Để những tiếng cười vang khắp nơi từ ngày chiến thắng”.

Côn Đảo không chỉ là một địa danh. Côn Đảo là ký ức, là biểu tượng, là chứng nhân. Côn Đảo là nơi lưu giữ những nỗi đau tận cùng nhưng cũng là nơi phát ra ánh sáng rực rỡ nhất của tinh thần bất khuất, nơi “tử vì sinh, mất vì còn, chịu đựng để chiến thắng”.

Tôi xúc động khi nghĩ về những người tù không án – những người dám đứng lên vì lý tưởng cao cả dù biết rằng con đường phía trước là bóng tối nhà tù, là roi vọt, là đòn tra tấn, và có thể là cái chết không tên, không tuổi. Tôi nghĩ về những nữ chiến sĩ kiên cường nơi “chuồng cọp” Côn Đảo, nơi họ vẫn giữ trọn khí tiết, vẫn hát giữa đau thương, vẫn tin vào ngày mai.

Lễ tri ân tại Côn Đảo là một dịp để chúng ta nhớ lại những hy sinh và công lao của các anh hùng, liệt sĩ. Mỗi người có một cách thể hiện lòng biết ơn riêng, nhưng tất cả đều mang đến một thông điệp chung: chúng ta sẽ không quên.

]]>